Men theo trí nhớ trước kia, Lý Đại Trang dễ dàng tìm được Đào Văn.

Lúc này Đào Văn vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, Lý Đại Trang cõng Đào Văn, chuẩn bị ném đối phương ra từ lối tường vây, may là sau khi thức tỉnh khả năng tăng mạnh, bằng không thật sự không vác nổi bạn tốt của mình.

Trong thị trấn kỳ lạ này, mỗi phút mỗi giây đều tiềm ẩn nguy hiểm, Lý Đại Trang không muốn mạo hiểm.

Cậu nhớ rõ, vài ngày trước mình và Đào Văn dạo chơi ở nơi này, ban đầu cảm thấy rất vui vẻ, rất đặc sắc, nhất là trải nghiệm khó có từ 'pháo đài ngọt ngào trên biển'.

Nhưng chơi chơi một hồi thì bọn họ bị theo dõi, bị hướng dẫn viên du lịch đưa tới một sân chơi có chút âm u, nơi này là 'phòng thí nghiệm của nữ phù thủy'.

Phong cách phòng thí nghiệm này rất tối tăm, khá giống căn cứ của những bà phù thủy độc ác trong một vài bộ phim, làm bọn họ có được trải nghiệm trò chơi hiếm có.

Ban đầu bọn họ cảm thấy rất thú vị, nhưng theo quy trình tiến tới bước cuối cùng, bọn họ phát hiện nơi này thật sự chính là phòng thí nghiệm phù thủy thật sự.

Mà người đàn bà nhăn nheo kia, cũng thật sự là phù thủy!

Hai người bọn họ bị ép uống một loại nước thuốc có mùi rất khó ngửi, sau đó mất đi ý thức, biến thành con rối không có suy nghĩ của chính mình, thành lính bài tây duy trì trật tự của thị trấn này.

Trong quá trình làm lính bài tây, Lý Đại Trang nhận ra những người bị chế tạo thành lính bài tây đều là nam giới độc thân tới nơi này du lịch.

Mà người có gia đình thì tựa hồ được sinh hoạt rất tốt, không biết đám quái vật ở nơi này rốt cuộc có mục đích gì.

Đột nhiên, thủ vệ xui xẻo xuất hiện, áp sát bên tai Lý Đại Trang nhỏ giọng nói: "Đừng tới gần.... tường vây, nơi đó có... thứ, nhìn chằm chằm...."

Nếu thủ vệ xui xẻo đã nhắc nhở như thế thì tức là bọn họ muốn từ tường vây thoát ra ngoài căn bản không thể nào làm được.

"Vậy phải làm sao đây, mình không muốn ở lại nơi quỷ quái này nữa."

Trên trán Lý Đại Trang túa mồ hôi lạnh, cho dù đã thức tỉnh siêu năng lực nhưng cậu ta vẫn không có lòng tin có thể sống sót ở nơi này.

"Chờ đã, người đánh xỉu chúng ta trước đó, còn có hình truy nã trên tay mình nữa, tựa hồ chứng minh là có người siêu năng lực mạnh mẽ xâm nhập nơi này."

"Mấy lần trước khi gặp phải sự kiện siêu nhiên đều có một tổ chức bí ẩn ra tay, sau đó xóa bỏ ký ức của mình, lần này có lẽ cũng thế."

"Nói cách khác, nơi này trong khoảng thời gian ngắn sẽ xảy ra đại chiến, nếu chúng ta chạy không thoát lại không muốn bị liên lụy thì chỉ có thể tìm chỗ để trốn mà thôi."

Lý Đại Trang vừa mới thức tỉnh siêu năng lực nhưng lại rất an tĩnh, thật ra là bởi vì cậu đã nhiều lần gặp phải sự kiện siêu tự nhiên nên mới có thể tỉnh táo suy ngẫm như vậy.

Nghĩ một hồi, đôi mắt Lý Đại Trang sáng lên.

"Nơi này phần lớn các phòng đều có quái vật, hiển nhiên là tới đâu cũng không an toàn... nhưng mình biết một phòng không có quái vật, nó chính là phòng của ông anh đã bị lũ côn trùng ăn sạch, nơi ở của hắn hiện giờ có lẽ đang bị bỏ trống!"

Nếu nơi đó không có quái vật tồn tại thì nó chính là chỗ trốn tốt nhất, bọn họ chỉ cần trốn trong tầng hầm của căn nhà đó, chờ đến khi sự việc kết thúc là được.

Vì thế Lý Đại Trang vác Đào Văn hôn mê chạy tới căn nhà trong trí nhớ.

Mà khi Lý Đại Trang tới gần căn nhà đó thì được thủ vệ xui xèo cảnh báo, cậu ló đầu nhìn ra thì trong lòng nguội lạnh phân nửa.

Chỉ thấy trước căn nhà trong trí nhớ là một con sói to lớn cao hơn hai mét, nó đang vòng quanh tới lui ngoài căn nhà kia, muốn bạo lực đột nhập vào bên trong.

Lý Đại Trang đang định rút lui thì phát hiện bên trong mặt kính thủy tinh của ngôi nhà là một cô gái đáng thương mặc quần áo hình thỏ.

Khóe mắt cô gái trào ra vài giọt lệ, tay ôm lấy cơ thể run run, gương mặt xinh xắn lộ ra biểu cảm khủng hoảng, mục tiêu của con quái vật kia chính là cô gái đáng yêu náy

Nhìn thấy vẻ mặt cô gái, trái tim Lý Đại Trang rung động, có thể xem là một người siêu năng vừa mới thức tỉnh, cậu không có cách nào nhìn một cô gái vô tội chết trong tay loài quái vật khủng khiếp này!

Thế nhưng Lý Đại Trang lại không có thực lực đánh bại con quái vật này, nếu như muốn nghĩ cách cứu viện thì chỉ có thể nghĩ biện pháp thôi.

Suy nghĩ một chút, Lý Đại Trang hỏi thủ vệ xui xẻo: "Mày có thể cách xa tao được bao nhiêu?"

"Ba mươi mét." Thủ vệ xui xẻo cứng ngắc trả lời.

Lý Đại Trang hỏi tiếp: "Nếu mày bị thương nặng thì có chết không?"

Thủ vệ xui xẻo tiếp tục ngơ ngác trả lời: "Tôi là sức mạnh của chủ nhân, chủ nhân không chết, tôi sẽ không chết."

Nghe thấy câu trả lời của thủ vệ xui xẻo, ánh mắt Lý Đại Trang sáng rực, nếu thủ vệ xuix ẻo không chết thì cậu có thể điều khiển thủ vệ xui xẻo chiến đấu từ xa!

Lý Đại Trang không cần chiến thắng con quái vật kia, chỉ cần làm nó bị nhiễm vận rủi, sự việc nói không chừng có đường xoay chuyển.

Vì thế trước tiên Lý Đại Trang tìm một chỗ thu xếp cho Đào Văn, sau đó núp ở phía xa, hít sâu một hơi, chuẩn bị phóng ra thủ vệ xui xẻo!

...

Người sói hung ác nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Mật ở trong phòng, thè đầu lưỡi dài liếm môi, dựa vào bên ngoài cửa sổ âm u nói: "Thỏ con à, mày đã là thức ăn trong miệng tao rồi, không ai cứu mày được đâu, tao nói rồi đấy!"

Sau khi nói xong, người sói nhíu mày, răng ngọn lộ rõ, nó ngửi thấy có mùi có người đang lén lút ở gần đây.

Có điều nó không để ý, nó đoán được đó là mùi của lính bài tây, lính bài tây chỉ là đám chân chó của bọn nó mà thôi, không đáng quan tâm.

Lại uy hiếp tầm hai phút, nó đã không chịu nổi nữa rồi, móng vuốt đặt trên cửa, nhẹ nhàng dùng sức một cái thì ván cửa đã bị gỡ ra.

Tuy phá hỏng phòng ốc của thị trấn Cổ Tích sẽ bị cô bé quàng khăn đỏ nghiêm phạt nhưng chỉ cần ăn được thịt con thỏ này, cho dù bị nghiêm phạt thì nó cũng đồng ý.

Dù sao thì khi cô bé quàng khăn đỏ có bà ngoại tiếp theo để làm vật thay thế thì nó cũng sẽ bị giết.

Nhưng vào lúc này, một con quái vật xấu xí màu xanh nõn chuối từ trong góc phòng chui ra, vọt về phía người sói.

"Thứ quỷ gì đây, xấu tợn!"

Người sói kinh hãi, trong mắt nó, con quái vật kia xấu xí tới cực điểm, cả người tỏa ra mùi đáng ghét, chỉ cần bị nó tới gần thôi cũng là một loại ô nhiễm khủng khiếp.

Cũng giống như nhân loại chán ghét thứ bẩn thỉu tới gần mình vậy, người sói cũng không muốn tới gần thứ đáng ghét kia.

Nó không chút do dự ném cánh cửa về phía thủ vệ xui xẻo, thủ vệ xui xẻo không kịp né tránh trực tiếp bị cánh cửa kia đập bay, thế nhưng nó vốn được tạo thành từ làn khói, công kích này không thể tổn hại được nó.

Chỉ là ngay cả một cái cửa cũng không tránh né được, rốt cuộc cũng lộ ra điểm yếu của nó.

Người sói khinh bỉ liếc mắt nhìn thủ vệ xui xẻo, chuẩn bị tiếp tục bắt Bạch Tiểu Mật, một con gà bệnh như thế không thể uy hiếp nó.

Thế nhưng lúc này Bạch Tiểu Mật đã phá vỡ cánh cửa sổ bên kia của căn phòng, nhảy ra ngoài, nếu người sói đã gỡ cửa ra thì có tiếp tục ở trong này cũng không còn ý nghĩa.

Người sói muốn lần theo mùi của Bạch Tiểu Mật để đuổi theo nhưng lúc này thủ vệ xui xẻo lại xáp tới, người sói dễ dàng né tránh đòn tấn công của nó.

Sau đó căm tức nhìn thủ vệ xui xẻo gầm gú: "Mày muốn chết à, thế thì tao sẽ thành toàn cho mày!"

0.05530 sec| 2416.578 kb